和 hé 体 tǐ 韶 sháo 妹 mèi 丈 zhàng 劝 quàn 发 fā - - 卢 lú 龙 lóng 云 yún
几 jǐ 年 nián 泉 quán 石 shí 托 tuō 清 qīng 流 liú , , 差 chà 胜 shèng 尘 chén 途 tú 感 gǎn 百 bǎi 忧 yōu 。 。
苦 kǔ 为 wèi 交 jiāo 亲 qīn 辞 cí 野 yě 服 fú , , 又 yòu 随 suí 京 jīng 国 guó 梦 mèng 宸 chén 旒 liú 。 。
山 shān 间 jiān 木 mù 叶 yè 催 cuī 寒 hán 序 xù , , 径 jìng 里 lǐ 花 huā 枝 zhī 恋 liàn 酒 jiǔ 筹 chóu 。 。
更 gèng 美 měi 莼 chún 鲈 lú 思 sī 缓 huǎn 发 fā , , 免 miǎn 教 jiào 长 cháng 路 lù 即 jí 悲 bēi 秋 qiū 。 。
和体韶妹丈劝发。明代。卢龙云。几年泉石托清流,差胜尘途感百忧。 苦为交亲辞野服,又随京国梦宸旒。 山间木叶催寒序,径里花枝恋酒筹。 更美莼鲈思缓发,免教长路即悲秋。