答 dá 李 lǐ 大 dà 顺 shùn 寄 jì 怀 huái 二 èr 首 shǒu - - 卢 lú 龙 lóng 云 yún
绵 mián 绵 mián 远 yuǎn 道 dào 隔 gé 星 xīng 霜 shuāng , , 几 jǐ 度 dù 思 sī 君 jūn 到 dào 海 hǎi 阳 yáng 。 。
自 zì 尔 ěr 抽 chōu 簪 zān 还 hái 雾 wù 豹 bào , , 只 zhǐ 凭 píng 留 liú 舄 xì 恋 liàn 星 xīng 凰 huáng 。 。
犹 yóu 馀 yú 岭 lǐng 海 hǎi 甘 gān 棠 táng 爱 ài , , 堪 kān 笑 xiào 岷 mín 峨 é 畏 wèi 路 lù 长 cháng 。 。
最 zuì 是 shì 穷 qióng 愁 chóu 工 gōng 著 zhù 作 zuò , , 却 què 教 jiào 泉 quán 石 shí 美 měi 词 cí 章 zhāng 。 。
答李大顺寄怀二首。明代。卢龙云。绵绵远道隔星霜,几度思君到海阳。 自尔抽簪还雾豹,只凭留舄恋星凰。 犹馀岭海甘棠爱,堪笑岷峨畏路长。 最是穷愁工著作,却教泉石美词章。