次 cì 儿 ér 为 wèi 马 mǎ 兵 bīng 捆 kǔn 去 qù 客 kè 有 yǒu 鉴 jiàn 其 qí 胥 xū 靡 mí 解 jiě 骖 cān 赎 shú 之 zhī 诗 shī 以 yǐ 训 xùn 焉 yān - - 邝 kuàng 露 lù
龀 chèn 龀 chèn 柔 róu 童 tóng 子 zǐ , , 贪 tān 看 kàn 人 rén 捉 zhuō 人 rén 。 。
讵 jù 谙 ān 黄 huáng 鸟 niǎo 语 yǔ , , 哪 nǎ 识 shí 白 bái 华 huá 身 shēn 。 。
觉 jué 后 hòu 方 fāng 知 zhī 痛 tòng , , 忧 yōu 来 lái 不 bú 见 jiàn 亲 qīn 。 。
隆 lóng 寒 hán 需 xū 闭 bì 户 hù , , 恬 tián 坐 zuò 阅 yuè 芳 fāng 春 chūn 。 。
次儿为马兵捆去客有鉴其胥靡解骖赎之诗以训焉。明代。邝露。龀龀柔童子,贪看人捉人。 讵谙黄鸟语,哪识白华身。 觉后方知痛,忧来不见亲。 隆寒需闭户,恬坐阅芳春。