读 dú 耑 duān 孙 sūn 诗 shī - - 黎 lí 遂 suì 球 qiú
几 jī 欲 yù 焚 fén 书 shū 笔 bǐ , , 缘 yuán 君 jūn 更 gèng 一 yī 拈 niān 。 。
青 qīng 天 tiān 携 xié 谢 xiè 眺 tiào , , 新 xīn 梦 mèng 对 duì 江 jiāng 淹 yān 。 。
艳 yàn 本 běn 花 huā 为 wèi 骨 gǔ , , 佳 jiā 宁 níng 雪 xuě 拟 nǐ 盐 yán 。 。
夜 yè 沉 chén 冬 dōng 阁 gé 外 wài , , 蛟 jiāo 蜃 shèn 不 bù 成 chéng 潜 qián 。 。
读耑孙诗。明代。黎遂球。几欲焚书笔,缘君更一拈。 青天携谢眺,新梦对江淹。 艳本花为骨,佳宁雪拟盐。 夜沉冬阁外,蛟蜃不成潜。