秋 qiū 色 sè 和 hé 黄 huáng 逢 féng 水 shuǐ - - 黎 lí 遂 suì 球 qiú
坐 zuò 爱 ài 新 xīn 鸿 hóng 泻 xiè 乱 luàn 霞 xiá , , 夕 xī 阳 yáng 临 lín 水 shuǐ 见 jiàn 人 rén 家 jiā 。 。
疏 shū 依 yī 玉 yù 宇 yǔ 排 pái 彤 tóng 树 shù , , 寒 hán 入 rù 银 yín 光 guāng 浸 jìn 烛 zhú 花 huā 。 。
云 yún 影 yǐng 半 bàn 停 tíng 吹 chuī 更 gèng 澹 dàn , , 月 yuè 眉 méi 如 rú 洗 xǐ 望 wàng 偏 piān 遐 xiá 。 。
清 qīng 江 jiāng 处 chǔ 处 chù 芙 fú 蓉 róng 醉 zuì , , 媚 mèi 脸 liǎn 涂 tú 看 kàn 帐 zhàng 碧 bì 纱 shā 。 。
秋色和黄逢水。明代。黎遂球。坐爱新鸿泻乱霞,夕阳临水见人家。 疏依玉宇排彤树,寒入银光浸烛花。 云影半停吹更澹,月眉如洗望偏遐。 清江处处芙蓉醉,媚脸涂看帐碧纱。