江 jiāng 天 tiān 晓 xiǎo 望 wàng 次 cì 南 nán 仲 zhòng 韵 yùn - - 杨 yáng 公 gōng 远 yuǎn
江 jiāng 天 tiān 向 xiàng 晓 xiǎo 缊 yūn 轻 qīng 寒 hán , , 雾 wù 卷 juǎn 云 yún 收 shōu 眼 yǎn 界 jiè 宽 kuān 。 。
雁 yàn 起 qǐ 沙 shā 头 tóu 兵 bīng 出 chū 戍 shù , , 鹭 lù 翘 qiào 柳 liǔ 上 shàng 雪 xuě 成 chéng 团 tuán 。 。
数 shù 声 shēng 柔 róu 橹 lǔ 船 chuán 初 chū 发 fā , , 一 yī 片 piàn 寒 hán 芦 lú 叶 yè 半 bàn 干 gàn 。 。
无 wú 奈 nài 满 mǎn 前 qián 诗 shī 料 liào 富 fù , , 耽 dān 吟 yín 几 jǐ 致 zhì 废 fèi 朝 cháo 餐 cān 。 。
江天晓望次南仲韵。元代。杨公远。江天向晓缊轻寒,雾卷云收眼界宽。 雁起沙头兵出戍,鹭翘柳上雪成团。 数声柔橹船初发,一片寒芦叶半干。 无奈满前诗料富,耽吟几致废朝餐。