寿 shòu 许 xǔ 侯 hóu - - 杨 yáng 公 gōng 远 yuǎn
冬 dōng 孟 mèng 犹 yóu 馀 yú 一 yī 叶 yè 蓂 míng , , 中 zhōng 原 yuán 贤 xián 哲 zhé 此 cǐ 时 shí 生 shēng 。 。
星 xīng 辉 huī 南 nán 极 jí 躔 chán 吴 wú 分 fēn , , 月 yuè 出 chū 东 dōng 山 shān 照 zhào 歙 shè 城 chéng 。 。
耐 nài 与 yǔ 寒 hán 花 huā 香 xiāng 晚 wǎn 节 jié , , 清 qīng 如 rú 冷 lěng 蕊 ruǐ 味 wèi 和 hé 羹 gēng 。 。
童 tóng 颜 yán 鹤 hè 发 fà 神 shén 仙 xiān 骨 gǔ , , 便 biàn 是 shì 崆 kōng 峒 tóng 老 lǎo 广 guǎng 成 chéng 。 。
寿许侯。元代。杨公远。冬孟犹馀一叶蓂,中原贤哲此时生。 星辉南极躔吴分,月出东山照歙城。 耐与寒花香晚节,清如冷蕊味和羹。 童颜鹤发神仙骨,便是崆峒老广成。