辰 chén 阳 yáng 端 duān 午 wǔ 遣 qiǎn 怀 huái 二 èr 首 shǒu 其 qí 二 èr - - 薛 xuē 瑄 xuān
辰 chén 阳 yáng 况 kuàng 复 fù 遇 yù 端 duān 阳 yáng , , 沅 yuán 水 shuǐ 牵 qiān 情 qíng 万 wàn 里 lǐ 长 cháng 。 。
凤 fèng 阙 quē 当 dāng 年 nián 颁 bān 扇 shàn 早 zǎo , , 龙 lóng 墀 chí 此 cǐ 日 rì 赐 cì 衣 yī 香 xiāng 。 。
独 dú 簪 zān 白 bái 笔 bǐ 叨 dāo 天 tiān 宠 chǒng , , 远 yuǎn 抱 bào 丹 dān 心 xīn 忆 yì 帝 dì 乡 xiāng 。 。
未 wèi 必 bì 蛮 mán 中 zhōng 久 jiǔ 留 liú 滞 zhì , , 趋 qū 朝 cháo 应 yīng 只 zhǐ 待 dài 秋 qiū 凉 liáng 。 。
辰阳端午遣怀二首 其二。明代。薛瑄。辰阳况复遇端阳,沅水牵情万里长。 凤阙当年颁扇早,龙墀此日赐衣香。 独簪白笔叨天宠,远抱丹心忆帝乡。 未必蛮中久留滞,趋朝应只待秋凉。