晴 qíng 日 rì 登 dēng 盍 hé 簪 zān 楼 lóu 用 yòng 海 hǎi 屿 yǔ 韵 yùn 纪 jì 兴 xìng - - 霍 huò 与 yǔ 瑕 xiá
朱 zhū 栏 lán 画 huà 艇 tǐng 碧 bì 波 bō 心 xīn , , 几 jǐ 被 bèi 风 fēng 吹 chuī 雨 yǔ 打 dǎ 沉 chén 。 。
晴 qíng 日 rì 自 zì 除 chú 青 qīng 藻 zǎo 尽 jǐn , , 晚 wǎn 天 tiān 仍 réng 系 xì 绿 lǜ 杨 yáng 阴 yīn 。 。
杯 bēi 盘 pán 可 kě 泛 fàn 元 yuán 宵 xiāo 月 yuè , , 稚 zhì 子 zǐ 能 néng 翻 fān 白 bái 雪 xuě 吟 yín 。 。
喧 xuān 枥 lì 散 sàn 林 lín 人 rén 尚 shàng 健 jiàn , , 何 hé 时 shí 还 hái 此 cǐ 盍 hé 华 huá 簪 zān 。 。
晴日登盍簪楼用海屿韵纪兴。明代。霍与瑕。朱栏画艇碧波心,几被风吹雨打沉。 晴日自除青藻尽,晚天仍系绿杨阴。 杯盘可泛元宵月,稚子能翻白雪吟。 喧枥散林人尚健,何时还此盍华簪。