山 shān 亭 tíng 独 dú 坐 zuò 用 yòng 前 qián 韵 yùn 遣 qiǎn 兴 xìng 四 sì 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 谢 xiè 迁 qiān
白 bái 云 yún 生 shēng 处 chù 一 yī 僧 sēng 还 huán , , 清 qīng 磬 qìng 泠 líng 泠 líng 杳 yǎo 霭 ǎi 间 jiān 。 。
蜂 fēng 采 cǎi 野 yě 花 huā 归 guī 洞 dòng 窟 kū , , 鹿 lù 寻 xún 芳 fāng 草 cǎo 过 guò 溪 xī 湾 wān 。 。
眼 yǎn 前 qián 往 wǎng 事 shì 真 zhēn 成 chéng 梦 mèng , , 身 shēn 外 wài 浮 fú 名 míng 得 dé 自 zì 闲 xián 。 。
吾 wú 爱 ài 吾 wú 庐 lú 春 chūn 睡 shuì 足 zú , , 逢 féng 人 rén 漫 màn 说 shuō 畏 wèi 途 tú 艰 jiān 。 。
山亭独坐用前韵遣兴四首 其一。明代。谢迁。白云生处一僧还,清磬泠泠杳霭间。 蜂采野花归洞窟,鹿寻芳草过溪湾。 眼前往事真成梦,身外浮名得自闲。 吾爱吾庐春睡足,逢人漫说畏途艰。