还 hái 邺 yè 二 èr 首 shǒu - - 谢 xiè 榛 zhēn
客 kè 路 lù 多 duō 芳 fāng 草 cǎo , , 还 huán 家 jiā 春 chūn 服 fú 成 chéng 。 。
交 jiāo 游 yóu 嗟 jiē 献 xiàn 赋 fù , , 妻 qī 子 zǐ 问 wèn 谋 móu 生 shēng 。 。
自 zì 得 dé 山 shān 林 lín 计 jì , , 深 shēn 知 zhì 猿 yuán 鸟 niǎo 情 qíng 。 。
一 yī 樽 zūn 吟 yín 薄 bó 暮 mù , , 风 fēng 雨 yǔ 闭 bì 柴 chái 荆 jīng 。 。
还邺二首。明代。谢榛。客路多芳草,还家春服成。 交游嗟献赋,妻子问谋生。 自得山林计,深知猿鸟情。 一樽吟薄暮,风雨闭柴荆。