冬 dōng 日 rì 寄 jì 酬 chóu 李 lǐ 给 jǐ 事 shì 仲 zhòng 西 xī - - 谢 xiè 榛 zhēn
烈 liè 风 fēng 吹 chuī 断 duàn 野 yě 桑 sāng 枝 zhī , , 云 yún 外 wài 孤 gū 鸿 hóng 北 běi 叫 jiào 时 shí 。 。
雪 xuě 满 mǎn 山 shān 城 chéng 惊 jīng 岁 suì 暮 mù , , 冰 bīng 连 lián 河 hé 海 hǎi 得 dé 春 chūn 迟 chí 。 。
几 jǐ 年 nián 谪 zhé 宦 huàn 身 shēn 多 duō 病 bìng , , 独 dú 夜 yè 悲 bēi 歌 gē 鬓 bìn 欲 yù 丝 sī 。 。
留 liú 滞 zhì 天 tiān 南 nán 忧 yōu 思 sī 切 qiè , , 梦 mèng 飞 fēi 青 qīng 琐 suǒ 月 yuè 明 míng 知 zhī 。 。
冬日寄酬李给事仲西。明代。谢榛。烈风吹断野桑枝,云外孤鸿北叫时。 雪满山城惊岁暮,冰连河海得春迟。 几年谪宦身多病,独夜悲歌鬓欲丝。 留滞天南忧思切,梦飞青琐月明知。