赏 shǎng 红 hóng 药 yào 其 qí 二 èr - - 储 chǔ 巏 quán
莫 mò 怪 guài 多 duō 情 qíng 尽 jǐn 日 rì 看 kàn , , 春 chūn 残 cán 花 huā 谢 xiè 总 zǒng 相 xiāng 干 gān 。 。
迟 chí 开 kāi 已 yǐ 待 dài 花 huā 神 shén 入 rù , , 真 zhēn 赏 shǎng 能 néng 逢 féng 地 dì 主 zhǔ 难 nán 。 。
翠 cuì 幄 wò 微 wēi 香 xiāng 吹 chuī 渐 jiàn 远 yuǎn , , 玉 yù 盘 pán 承 chéng 露 lù 泻 xiè 初 chū 寒 hán 。 。
三 sān 年 nián 拟 nǐ 试 shì 沉 chén 香 xiāng 笔 bǐ , , 却 què 算 suàn 行 xíng 期 qī 为 wèi 尔 ěr 宽 kuān 。 。
赏红药 其二。明代。储巏。莫怪多情尽日看,春残花谢总相干。 迟开已待花神入,真赏能逢地主难。 翠幄微香吹渐远,玉盘承露泻初寒。 三年拟试沉香笔,却算行期为尔宽。