黄 huáng 梅 méi 山 shān 行 xíng 望 wàng 诸 zhū 佛 fú 道 dào 场 chǎng - - 韩 hán 日 rì 缵 zuǎn
才 cái 过 guò 前 qián 山 shān 复 fù 有 yǒu 山 shān , , 春 chūn 山 shān 今 jīn 尽 jǐn 变 biàn 春 chūn 颜 yán 。 。
山 shān 峦 luán 太 tài 复 fù 还 huán 遭 zāo 厌 yàn , , 春 chūn 意 yì 伤 shāng 繁 fán 便 biàn 可 kě 删 shān 。 。
任 rèn 说 shuō 传 chuán 衣 yī 徒 tú 有 yǒu 著 zhe , , 更 gèng 言 yán 无 wú 树 shù 亦 yì 空 kōng 顽 wán 。 。
大 dà 乘 chéng 妙 miào 谛 dì 应 yīng 无 wú 尽 jìn , , 欲 yù 叩 kòu 宗 zōng 门 mén 杳 yǎo 蔼 ǎi 间 jiān 。 。
黄梅山行望诸佛道场。明代。韩日缵。才过前山复有山,春山今尽变春颜。 山峦太复还遭厌,春意伤繁便可删。 任说传衣徒有著,更言无树亦空顽。 大乘妙谛应无尽,欲叩宗门杳蔼间。