和 hé 太 tài 司 sī 寇 kòu 周 zhōu 贞 zhēn 庵 ān 韵 yùn 除 chú 夕 xī - - 钟 zhōng 芳 fāng
暝 míng 色 sè 如 rú 烟 yān 刻 kè 漏 lòu 长 zhǎng , , 喜 xǐ 看 kàn 残 cán 腊 là 入 rù 青 qīng 阳 yáng 。 。
江 jiāng 山 shān 随 suí 在 zài 可 kě 为 wèi 侣 lǚ , , 萧 xiāo 鼓 gǔ 不 bù 眠 mián 何 hé 处 chǔ 郎 láng 。 。
新 xīn 火 huǒ 满 mǎn 城 chéng 光 guāng 烛 zhú 汉 hàn , , 清 qīng 觞 shāng 到 dào 手 shǒu 玉 yù 浮 fú 香 xiāng 。 。
无 wú 端 duān 岁 suì 月 yuè 频 pín 虚 xū 掷 zhì , , 何 hé 物 wù 能 néng 玄 xuán 两 liǎng 鬓 bìn 霜 shuāng 。 。
和太司寇周贞庵韵除夕。明代。钟芳。暝色如烟刻漏长,喜看残腊入青阳。 江山随在可为侣,萧鼓不眠何处郎。 新火满城光烛汉,清觞到手玉浮香。 无端岁月频虚掷,何物能玄两鬓霜。