和 hé 野 yě 亭 tíng 韵 yùn 其 qí 二 èr - - 边 biān 贡 gòng
世 shì 业 yè 相 xiāng 承 chéng 士 shì 与 yǔ 农 nóng , , 共 gòng 将 jiāng 耕 gēng 读 dú 伴 bàn 而 ér 翁 wēng 。 。
风 fēng 尘 chén 脱 tuō 洒 sǎ 功 gōng 名 míng 外 wài , , 出 chū 处 chǔ 分 fèn 明 míng 道 dào 义 yì 同 tóng 。 。
月 yuè 底 dǐ 酒 jiǔ 觞 shāng 和 hé 露 lòu 白 bái , , 雁 yàn 边 biān 篱 lí 菊 jú 冒 mào 霜 shuāng 红 hóng 。 。
闲 xián 歌 gē 独 dú 乐 lè 园 yuán 中 zhōng 句 jù , , 欲 yù 把 bǎ 陈 chén 留 liú 当 dāng 洛 luò 中 zhōng 。 。
和野亭韵 其二。明代。边贡。世业相承士与农,共将耕读伴而翁。 风尘脱洒功名外,出处分明道义同。 月底酒觞和露白,雁边篱菊冒霜红。 闲歌独乐园中句,欲把陈留当洛中。