元 yuán 世 shì 祖 zǔ 庙 miào 次 cì 王 wáng 应 yìng 诏 zhào 韵 yùn - - 边 biān 贡 gòng
断 duàn 碑 bēi 深 shēn 倚 yǐ 庙 miào 门 mén 斜 xié , , 往 wǎng 事 shì 伤 shāng 心 xīn 付 fù 一 yī 嗟 jiē 。 。
春 chūn 草 cǎo 长 cháng 沙 shā 仍 réng 牧 mù 马 mǎ , , 晚 wǎn 风 fēng 疏 shū 树 shù 偶 ǒu 栖 qī 鸦 yā 。 。
唐 táng 陵 líng 汉 hàn 寝 qǐn 虽 suī 无 wú 主 zhǔ , , 北 běi 幕 mù 南 nán 庭 tíng 自 zì 有 yǒu 家 jiā 。 。
欲 yù 吊 diào 鲁 lǔ 连 lián 何 hé 处 chǔ 取 qǔ , , 飞 fēi 尘 chén 如 rú 雨 yǔ 乱 luàn 鸣 míng 蛙 wā 。 。
元世祖庙次王应诏韵。明代。边贡。断碑深倚庙门斜,往事伤心付一嗟。 春草长沙仍牧马,晚风疏树偶栖鸦。 唐陵汉寝虽无主,北幕南庭自有家。 欲吊鲁连何处取,飞尘如雨乱鸣蛙。