丁 dīng 字 zì 口 kǒu 北 běi - - 边 biān 贡 gòng
海 hǎi 口 kǒu 潮 cháo 初 chū 落 luò , , 片 piàn 帆 fān 秋 qiū 正 zhèng 堪 kān 。 。
斜 xié 阳 yáng 飞 fēi 鸟 niǎo 度 dù , , 微 wēi 雨 yǔ 断 duàn 云 yún 含 hán 。 。
恋 liàn 阙 quē 心 xīn 驰 chí 北 běi , , 留 liú 人 rén 风 fēng 自 zì 南 nán 。 。
一 yī 声 shēng 渔 yú 篴 dí 响 xiǎng , , 凫 fú 雁 yàn 起 qǐ 江 jiāng 潭 tán 。 。
丁字口北。明代。边贡。海口潮初落,片帆秋正堪。 斜阳飞鸟度,微雨断云含。 恋阙心驰北,留人风自南。 一声渔篴响,凫雁起江潭。