挽 wǎn 丰 fēng 城 chéng 静 jìng 庵 ān 杨 yáng 先 xiān 生 shēng - - 韩 hán 雍 yōng
栽 zāi 成 chéng 桃 táo 李 lǐ 满 mǎn 门 mén 墙 qiáng , , 师 shī 道 dào 儒 rú 名 míng 继 jì 紫 zǐ 阳 yáng 。 。
黉 hóng 舍 shè 总 zǒng 思 sī 瞻 zhān 北 běi 斗 dǒu , , 绛 jiàng 帷 wéi 独 dú 梦 mèng 讲 jiǎng 东 dōng 堂 táng 。 。
剑 jiàn 江 jiāng 光 guāng 焰 yàn 愁 chóu 将 jiāng 敛 liǎn , , 学 xué 海 hǎi 波 bō 澜 lán 苦 kǔ 不 bù 扬 yáng 。 。
愧 kuì 我 wǒ 感 gǎn 恩 ēn 空 kōng 抆 wěn 泪 lèi , , 无 wú 缘 yuán 负 fù 土 tǔ 服 fú 心 xīn 丧 sàng 。 。
挽丰城静庵杨先生。明代。韩雍。栽成桃李满门墙,师道儒名继紫阳。 黉舍总思瞻北斗,绛帷独梦讲东堂。 剑江光焰愁将敛,学海波澜苦不扬。 愧我感恩空抆泪,无缘负土服心丧。