春 chūn 日 rì 小 xiǎo 酌 zhuó 和 hé 杜 dù 荀 xún 鹤 hè 雪 xuě 韵 yùn - - 韩 hán 雍 yōng
塞 sài 外 wài 逢 féng 春 chūn 春 chūn 意 yì 生 shēng , , 江 jiāng 山 shān 风 fēng 景 jǐng 最 zuì 分 fēn 明 míng 。 。
半 bàn 消 xiāo 残 cán 雪 xuě 腾 téng 寒 hán 气 qì , , 将 jiāng 泮 pàn 流 liú 凘 sī 露 lù 水 shuǐ 声 shēng 。 。
壮 zhuàng 志 zhì 肯 kěn 教 jiào 孤 gū 宠 chǒng 眷 juàn , , 菲 fēi 才 cái 何 hé 以 yǐ 佐 zuǒ 承 chéng 平 píng 。 。
人 rén 生 shēng 嘉 jiā 会 huì 从 cóng 来 lái 少 shǎo , , 莫 mò 厌 yàn 尊 zūn 前 qián 酒 jiǔ 再 zài 行 xíng 。 。
春日小酌和杜荀鹤雪韵。明代。韩雍。塞外逢春春意生,江山风景最分明。 半消残雪腾寒气,将泮流凘露水声。 壮志肯教孤宠眷,菲才何以佐承平。 人生嘉会从来少,莫厌尊前酒再行。