挽 wǎn 刘 liú 宗 zōng 文 wén - - 韩 hán 雍 yōng
处 chǔ 士 shì 星 xīng 沉 chén 山 shān 月 yuè 高 gāo , , 江 jiāng 湖 hú 处 chǔ 处 chù 哭 kū 诗 shī 豪 háo 。 。
义 yì 声 shēng 曾 céng 济 jì 乡 xiāng 人 rén 患 huàn , , 命 mìng 服 fú 亲 qīn 承 chéng 圣 shèng 主 zhǔ 褒 bāo 。 。
晚 wǎn 翠 cuì 亭 tíng 荒 huāng 松 sōng 自 zì 偃 yǎn , , 漕 cáo 溪 xī 原 yuán 冷 lěng 鸟 niǎo 空 kōng 号 hào 。 。
斯 sī 文 wén 从 cóng 此 cǐ 成 chéng 长 cháng 恨 hèn , , 懒 lǎn 对 duì 西 xī 风 fēng 读 dú 楚 chǔ 骚 sāo 。 。
挽刘宗文。明代。韩雍。处士星沉山月高,江湖处处哭诗豪。 义声曾济乡人患,命服亲承圣主褒。 晚翠亭荒松自偃,漕溪原冷鸟空号。 斯文从此成长恨,懒对西风读楚骚。