清 qīng 夜 yè 闻 wén 笛 dí - - 钟 zhōng 顺 shùn
小 xiǎo 楼 lóu 人 rén 静 jìng 月 yuè 初 chū 斜 xié , , 归 guī 思 sī 迢 tiáo 迢 tiáo 隔 gé 海 hǎi 涯 yá 。 。
短 duǎn 笛 dí 谁 shuí 吹 chuī 肠 cháng 断 duàn 曲 qū , , 满 mǎn 庭 tíng 香 xiāng 雪 xuě 落 luò 梅 méi 花 huā 。 。
清夜闻笛。明代。钟顺。小楼人静月初斜,归思迢迢隔海涯。 短笛谁吹肠断曲,满庭香雪落梅花。