御 yù 风 fēng 亭 tíng - - 韩 hán 上 shàng 桂 guì
水 shuǐ 际 jì 跨 kuà 长 cháng 虹 hóng , , 一 yī 亭 tíng 俨 yǎn 孤 gū 峙 zhì 。 。
放 fàng 袂 mèi 此 cǐ 中 zhōng 行 xíng , , 飘 piāo 飘 piāo 何 hé 所 suǒ 止 zhǐ 。 。
御风亭。明代。韩上桂。水际跨长虹,一亭俨孤峙。 放袂此中行,飘飘何所止。