兰 lán 亭 tíng 诗 shī - - 韩 hán 上 shàng 桂 guì
兰 lán 亭 tíng 春 chūn 已 yǐ 暮 mù , , 莺 yīng 燕 yàn 喜 xǐ 相 xiāng 酬 chóu 。 。
丝 sī 竹 zhú 虽 suī 乏 fá 响 xiǎng , , 雅 yǎ 歌 gē 亦 yì 悠 yōu 悠 yōu 。 。
彭 péng 殇 shāng 诚 chéng 妄 wàng 语 yǔ , , 俯 fǔ 仰 yǎng 谁 shuí 能 néng 谋 móu 。 。
至 zhì 今 jīn 怀 huái 妙 miào 笔 bǐ , , 犹 yóu 复 fù 见 jiàn 风 fēng 流 liú 。 。
兰亭诗。明代。韩上桂。兰亭春已暮,莺燕喜相酬。 丝竹虽乏响,雅歌亦悠悠。 彭殇诚妄语,俯仰谁能谋。 至今怀妙笔,犹复见风流。