春 chūn 日 rì 登 dēng 司 sī 天 tiān 台 tāi 简 jiǎn 张 zhāng 惟 wéi 静 jìng - - 丰 fēng 坊 fāng
芳 fāng 春 chūn 邂 xiè 逅 hòu 一 yī 登 dēng 台 tái , , 逸 yì 兴 xìng 浑 hún 疑 yí 跨 kuà 九 jiǔ 垓 gāi 。 。
江 jiāng 绕 rào 皇 huáng 州 zhōu 千 qiān 嶂 zhàng 合 hé , , 天 tiān 行 xíng 白 bái 日 rì 二 èr 仪 yí 开 kāi 。 。
暖 nuǎn 风 fēng 吹 chuī 面 miàn 将 jiāng 舒 shū 柳 liǔ , , 霁 jì 雪 xuě 飘 piāo 襟 jīn 半 bàn 落 luò 梅 méi 。 。
欲 yù 赋 fù 两 liǎng 都 dū 时 shí 阁 gé 笔 bǐ , , 年 nián 来 lái 惭 cán 愧 kuì 孟 mèng 坚 jiān 才 cái 。 。
春日登司天台简张惟静。明代。丰坊。芳春邂逅一登台,逸兴浑疑跨九垓。 江绕皇州千嶂合,天行白日二仪开。 暖风吹面将舒柳,霁雪飘襟半落梅。 欲赋两都时阁笔,年来惭愧孟坚才。