庆 qìng 寿 shòu 寺 sì 斋 zhāi 宿 sù 雪 xuě 夜 yè 和 hé 马 mǎ 侍 shì 读 dú 韵 yùn - - 苏 sū 葵 kuí
夙 sù 听 tīng 彤 tóng 庭 tíng 誓 shì 命 mìng 颁 bān , , 夕 xī 从 cóng 僧 sēng 宇 yǔ 借 jiè 东 dōng 间 jiān 。 。
水 shuǐ 添 tiān 壶 hú 漏 lòu 寒 hán 更 gèng 永 yǒng , , 雪 xuě 压 yā 风 fēng 炉 lú 暖 nuǎn 气 qì 悭 qiān 。 。
文 wén 士 shì 喜 xǐ 公 gōng 真 zhēn 逼 bī 马 mǎ , , 史 shǐ 臣 chén 惟 wéi 我 wǒ 不 bù 如 rú 班 bān 。 。
掀 xiān 髯 rán 刚 gāng 子 zǐ 赓 gēng 酬 chóu 趣 qù , , 鼓 gǔ 角 jiǎo 声 shēng 高 gāo 玉 yù 辂 lù 还 hái 。 。
庆寿寺斋宿雪夜和马侍读韵。明代。苏葵。夙听彤庭誓命颁,夕从僧宇借东间。 水添壶漏寒更永,雪压风炉暖气悭。 文士喜公真逼马,史臣惟我不如班。 掀髯刚子赓酬趣,鼓角声高玉辂还。