漫 màn 书 shū 二 èr 首 shǒu - - 苏 sū 葵 kuí
七 qī 尺 chǐ 堂 táng 堂 táng 此 cǐ 丈 zhàng 夫 fū , , 希 xī 颜 yán 无 wú 力 lì 愧 kuì 颜 yán 徒 tú 。 。
俳 pái 儿 ér 巧 qiǎo 拙 zhuō 闲 xián 提 tí 弄 nòng , , 博 bó 局 jú 输 shū 赢 yíng 浪 làng 叱 chì 呼 hū 。 。
春 chūn 尽 jǐn 满 mǎn 城 chéng 莺 yīng 语 yǔ 滑 huá , , 秋 qiū 高 gāo 何 hé 处 chǔ 鹤 hè 声 shēng 孤 gū 。 。
明 míng 朝 cháo 自 zì 铸 zhù 烧 shāo 丹 dān 鼎 dǐng , , 不 bù 借 jiè 人 rén 间 jiān 旧 jiù 范 fàn 模 mó 。 。
漫书二首。明代。苏葵。七尺堂堂此丈夫,希颜无力愧颜徒。 俳儿巧拙闲提弄,博局输赢浪叱呼。 春尽满城莺语滑,秋高何处鹤声孤。 明朝自铸烧丹鼎,不借人间旧范模。