寄 jì 妻 qī 舅 jiù 康 kāng 子 zi 霜 shuāng - - 苏 sū 葵 kuí
钻 zuān 仰 yǎng 还 hái 须 xū 岁 suì 月 yuè 深 shēn , , 白 bái 沙 shā 当 dāng 日 rì 想 xiǎng 留 liú 箴 zhēn 。 。
道 dào 从 cóng 身 shēn 外 wài 真 zhēn 何 hé 有 yǒu , , 趣 qù 在 zài 源 yuán 头 tóu 却 què 要 yào 寻 xún 。 。
见 jiàn 兔 tù 是 shì 谁 shuí 能 néng 画 huà 卦 guà , , 亡 wáng 羊 yáng 原 yuán 自 zì 不 bù 经 jīng 心 xīn 。 。
凭 píng 君 jūn 留 liú 取 qǔ 梅 méi 花 huā 月 yuè , , 归 guī 共 gòng 花 huā 前 qián 快 kuài 活 huó 吟 yín 。 。
寄妻舅康子霜。明代。苏葵。钻仰还须岁月深,白沙当日想留箴。 道从身外真何有,趣在源头却要寻。 见兔是谁能画卦,亡羊原自不经心。 凭君留取梅花月,归共花前快活吟。