吊 diào 简 jiǎn 斋 zhāi 兄 xiōng - - 苏 sū 仲 zhòng
白 bái 发 fà 垂 chuí 眉 méi 见 jiàn 此 cǐ 翁 wēng , , 逼 bī 人 rén 和 hé 气 qì 蔼 ǎi 春 chūn 风 fēng 。 。
天 tiān 生 shēng 长 zhǎng 者 zhě 遗 yí 斯 sī 世 shì , , 我 wǒ 问 wèn 儿 ér 童 tóng 也 yě 爱 ài 公 gōng 。 。
七 qī 十 shí 有 yǒu 孙 sūn 供 gōng 眼 yǎn 底 dǐ , , 百 bǎi 年 nián 无 wú 事 shì 卧 wò 山 shān 中 zhōng 。 。
天 tiān 堂 táng 果 guǒ 有 yǒu 君 jūn 先 xiān 得 dé , , 敢 gǎn 把 bǎ 蜉 fú 蝣 yóu 论 lùn 始 shǐ 终 zhōng 。 。
吊简斋兄。明代。苏仲。白发垂眉见此翁,逼人和气蔼春风。 天生长者遗斯世,我问儿童也爱公。 七十有孙供眼底,百年无事卧山中。 天堂果有君先得,敢把蜉蝣论始终。