真 zhēn 定 dìng 龙 lóng 兴 xīng 寺 sì 阁 gé - - 杨 yáng 云 yún 鹏 péng
插 chā 天 tiān 飞 fēi 构 gòu 郁 yù 嵯 cuó 峨 é , , 栏 lán 角 jiǎo 涛 tāo 声 shēng 转 zhuǎn 暮 mù 河 hé 。 。
孤 gū 鸟 niǎo 去 qù 边 biān 沧 cāng 渚 zhǔ 阔 kuò , , 落 luò 霞 xiá 明 míng 处 chù 碧 bì 山 shān 多 duō 。 。
伤 shāng 时 shí 未 wèi 遂 suì 陈 chén 三 sān 策 cè , , 吊 diào 古 gǔ 犹 yóu 堪 kān 赋 fù 《 《 九 jiǔ 歌 gē 》 》 。 。
安 ān 得 dé 天 tiān 丁 dīng 挽 wǎn 天 tiān 汉 hàn , , 倒 dào 倾 qīng 京 jīng 洛 luò 洗 xǐ 干 gān 戈 gē 。 。
真定龙兴寺阁。元代。杨云鹏。插天飞构郁嵯峨,栏角涛声转暮河。 孤鸟去边沧渚阔,落霞明处碧山多。 伤时未遂陈三策,吊古犹堪赋《九歌》。 安得天丁挽天汉,倒倾京洛洗干戈。