李 lǐ 忠 zhōng 定 dìng 公 gōng 绍 shào 兴 xīng 罢 bà 相 xiāng 自 zì 洪 hóng 移 yí 福 fú 憩 qì 宁 níng 化 huà 草 cǎo 仓 cāng 庙 miào 有 yǒu 题 tí 潘 pān 令 lìng 时 shí 宜 yí 即 jí 庙 miào 为 wèi 祠 cí 用 yòng 韵 yùn 寓 yù 吊 diào 其 qí 一 yī - - 罗 luó 洪 hóng 先 xiān
一 yī 言 yán 兴 xīng 废 fèi 竟 jìng 谁 shuí 明 míng , , 不 bù 重 zhòng 南 nán 迁 qiān 畏 wèi 北 běi 征 zhēng 。 。
二 èr 圣 shèng 凄 qī 凉 liáng 留 liú 五 wǔ 国 guó , , 孤 gū 臣 chén 呜 wū 咽 yè 望 wàng 三 sān 京 jīng 。 。
李忠定公绍兴罢相自洪移福憩宁化草仓庙有题潘令时宜即庙为祠用韵寓吊 其一。明代。罗洪先。一言兴废竟谁明,不重南迁畏北征。 二圣凄凉留五国,孤臣呜咽望三京。