题 tí 天 tiān 宁 níng 寺 sì 尘 chén 外 wài 楼 lóu 和 hé 唐 táng 荆 jīng 川 chuān 韵 yùn - - 罗 luó 洪 hóng 先 xiān
高 gāo 阁 gé 春 chūn 残 cán 始 shǐ 一 yī 登 dēng , , 忽 hū 忘 wàng 去 qù 住 zhù 似 shì 游 yóu 僧 sēng 。 。
斋 zhāi 钟 zhōng 已 yǐ 罢 bà 鸟 niǎo 初 chū 下 xià , , 江 jiāng 雨 yǔ 欲 yù 来 lái 云 yún 自 zì 蒸 zhēng 。 。
笑 xiào 指 zhǐ 风 fēng 幡 fān 看 kàn 动 dòng 息 xī , , 屡 lǚ 从 cóng 火 huǒ 宅 zhái 试 shì 飞 fēi 腾 téng 。 。
年 nián 来 lái 渐 jiàn 解 jiě 无 wú 生 shēng 法 fǎ , , 谁 shuí 信 xìn 生 shēng 前 qián 也 yě 试 shì 曾 céng 。 。
题天宁寺尘外楼和唐荆川韵。明代。罗洪先。高阁春残始一登,忽忘去住似游僧。 斋钟已罢鸟初下,江雨欲来云自蒸。 笑指风幡看动息,屡从火宅试飞腾。 年来渐解无生法,谁信生前也试曾。