读 dú 京 jīng 华 huá 旧 jiù 稿 gǎo - - 罗 luó 洪 hóng 先 xiān
少 shào 年 nián 高 gāo 揖 yī 谈 tán 王 wáng 道 dào , , 今 jīn 理 lǐ 残 cán 编 biān 愧 kuì 旧 jiù 封 fēng 。 。
世 shì 事 shì 白 bái 云 yún 终 zhōng 莫 mò 定 dìng , , 故 gù 人 rén 青 qīng 鬓 bìn 岂 qǐ 重 chóng 逢 féng 。 。
闲 xián 垂 chuí 书 shū 幌 huǎng 穿 chuān 斜 xié 日 rì , , 坐 zuò 听 tīng 樵 qiáo 歌 gē 对 duì 晚 wǎn 峰 fēng 。 。
却 què 笑 xiào 儒 rú 冠 guān 空 kōng 结 jié 束 shù , , 此 cǐ 身 shēn 已 yǐ 向 xiàng 远 yuǎn 游 yóu 慵 yōng 。 。
读京华旧稿。明代。罗洪先。少年高揖谈王道,今理残编愧旧封。 世事白云终莫定,故人青鬓岂重逢。 闲垂书幌穿斜日,坐听樵歌对晚峰。 却笑儒冠空结束,此身已向远游慵。