尝 cháng 奉 fèng 先 xiān 宜 yí 人 rén 过 guò 常 cháng 山 shān 重 zhòng 经 jīng 正 zhèng 值 zhí 忌 jì 日 rì 感 gǎn 赋 fù - - 罗 luó 洪 hóng 先 xiān
哀 āi 节 jié 来 lái 何 hé 促 cù , , 慈 cí 颜 yán 去 qù 不 bù 归 guī 。 。
笋 sǔn 舆 yú 难 nán 奉 fèng 驭 yù , , 竹 zhú 泪 lèi 自 zì 沾 zhān 衣 yī 。 。
寒 hán 水 shuǐ 闻 wén 悲 bēi 壑 hè , , 疏 shū 林 lín 见 jiàn 远 yuǎn 晖 huī 。 。
不 bù 能 néng 五 wǔ 鼎 dǐng 养 yǎng , , 空 kōng 驾 jià 驷 sì 车 chē 飞 fēi 。 。
尝奉先宜人过常山重经正值忌日感赋。明代。罗洪先。哀节来何促,慈颜去不归。 笋舆难奉驭,竹泪自沾衣。 寒水闻悲壑,疏林见远晖。 不能五鼎养,空驾驷车飞。