同 tóng 谢 xiè 邺 yè 门 mén 道 dào 长 cháng 山 shān 中 zhōng 晚 wǎn 望 wàng - - 释 shì 古 gǔ 易 yì
瘦 shòu 筇 qióng 破 pò 笠 lì 共 gòng 携 xié 持 chí , , 犹 yóu 是 shì 红 hóng 芳 fāng 三 sān 月 yuè 时 shí 。 。
数 shù 里 lǐ 石 shí 桥 qiáo 尝 cháng 远 yuǎn 讯 xùn , , 一 yī 春 chūn 闲 xián 寺 sì 始 shǐ 相 xiāng 期 qī 。 。
最 zuì 怜 lián 旧 jiù 垒 lěi 归 guī 江 jiāng 燕 yàn , , 忍 rěn 听 tīng 斜 xié 阳 yáng 叫 jiào 子 zǐ 规 guī 。 。
尽 jǐn 日 rì 与 yǔ 君 jūn 吟 yín 眺 tiào 处 chù , , 独 dú 惭 cán 疏 shū 懒 lǎn 不 bù 成 chéng 词 cí 。 。
同谢邺门道长山中晚望。明代。释古易。瘦筇破笠共携持,犹是红芳三月时。 数里石桥尝远讯,一春闲寺始相期。 最怜旧垒归江燕,忍听斜阳叫子规。 尽日与君吟眺处,独惭疏懒不成词。