冬 dōng 泉 quán - - 释 shì 古 gǔ 易 yì
卜 bo 泉 quán 曾 céng 见 jiàn 问 wèn 幽 yōu 林 lín , , 凿 záo 破 pò 云 yún 根 gēn 喷 pēn 雪 xuě 深 shēn 。 。
清 qīng 冽 liè 已 yǐ 流 liú 千 qiān 古 gǔ 润 rùn , , 徘 pái 徊 huái 遍 biàn 想 xiǎng 昔 xī 年 nián 心 xīn 。 。
潮 cháo 来 lái 亦 yì 许 xǔ 寒 hán 声 shēng 应 yīng , , 月 yuè 过 guò 何 hé 妨 fáng 倒 dào 影 yǐng 侵 qīn 。 。
自 zì 是 shì 不 bù 愁 chóu 诗 shī 思 sī 渴 kě , , 因 yīn 君 jūn 吟 yín 到 dào 夕 xī 阳 yáng 沉 chén 。 。
冬泉。明代。释古易。卜泉曾见问幽林,凿破云根喷雪深。 清冽已流千古润,徘徊遍想昔年心。 潮来亦许寒声应,月过何妨倒影侵。 自是不愁诗思渴,因君吟到夕阳沉。