周 zhōu 长 cháng 孺 rú 过 guò 谈 tán 灯 dēng 下 xià 口 kǒu 占 zhàn 贻 yí 之 zhī - - 释 shì 今 jīn 无 wú
湖 hú 海 hǎi 飘 piāo 残 cán 意 yì 转 zhuǎn 深 shēn , , 归 guī 来 lái 未 wèi 肯 kěn 息 xī 长 cháng 林 lín 。 。
青 qīng 衫 shān 拭 shì 尽 jǐn 新 xīn 亭 tíng 泪 lèi , , 白 bái 水 shuǐ 难 nán 忘 wàng 旧 jiù 日 rì 心 xīn 。 。
云 yún 过 guò 草 cǎo 堂 táng 时 shí 倚 yǐ 剑 jiàn , , 鸿 hóng 鸣 míng 秋 qiū 浦 pǔ 罢 bà 弹 tán 琴 qín 。 。
分 fēn 明 míng 不 bù 羡 xiàn 无 wú 生 shēng 理 lǐ , , 相 xiāng 对 duì 惭 cán 予 yǔ 乏 fá 好 hǎo 音 yīn 。 。
周长孺过谈灯下口占贻之。明代。释今无。湖海飘残意转深,归来未肯息长林。 青衫拭尽新亭泪,白水难忘旧日心。 云过草堂时倚剑,鸿鸣秋浦罢弹琴。 分明不羡无生理,相对惭予乏好音。