阳 yáng 山 shān 守 shǒu 阃 kǔn 拨 bō 夫 fū 相 xiāng 送 sòng 念 niàn 无 wú 德 dé 以 yǐ 当 dāng 纵 zòng 之 zhī 自 zì 去 qù - - 释 shì 今 jīn 无 wú
何 hé 忍 rěn 劳 láo 人 rén 力 lì , , 予 yǔ 生 shēng 且 qiě 自 zì 艰 jiān 。 。
天 tiān 风 fēng 吹 chuī 短 duǎn 鬓 bìn , , 山 shān 月 yuè 照 zhào 衰 shuāi 颜 yán 。 。
路 lù 入 rù 羊 yáng 肠 cháng 径 jìng , , 人 rén 行 xíng 马 mǎ 面 miàn 滩 tān 。 。
追 zhuī 呼 hū 到 dào 穷 qióng 谷 gǔ , , 木 mù 客 kè 几 jǐ 曾 céng 闲 xián 。 。
阳山守阃拨夫相送念无德以当纵之自去。明代。释今无。何忍劳人力,予生且自艰。 天风吹短鬓,山月照衰颜。 路入羊肠径,人行马面滩。 追呼到穷谷,木客几曾闲。