赠 zèng 黄 huáng 恬 tián 庵 ān - - 释 shì 今 jīn 无 wú
劳 láo 人 rén 廿 niàn 载 zài 息 xī 风 fēng 尘 chén , , 投 tóu 老 lǎo 荷 hé 衣 yī 乐 lè 此 cǐ 身 shēn 。 。
石 shí 井 jǐng 倒 dào 窥 kuī 山 shān 影 yǐng 入 rù , , 心 xīn 经 jīng 闲 xián 诵 sòng 竹 zhú 林 lín 春 chūn 。 。
草 cǎo 花 huā 白 bái 发 fà 人 rén 称 chēng 瑞 ruì , , 鬓 bìn 脚 jiǎo 红 hóng 侵 qīn 眼 yǎn 有 yǒu 神 shén 。 。
尚 shàng 挂 guà 床 chuáng 头 tóu 旧 jiù 游 yóu 剑 jiàn , , 寒 hán 光 guāng 能 néng 自 zì 割 gē 迷 mí 津 jīn 。 。
赠黄恬庵。明代。释今无。劳人廿载息风尘,投老荷衣乐此身。 石井倒窥山影入,心经闲诵竹林春。 草花白发人称瑞,鬓脚红侵眼有神。 尚挂床头旧游剑,寒光能自割迷津。