寄 jì 王 wáng 人 rén 土 tǔ - - 释 shì 今 jīn 音 yīn
高 gāo 歌 gē 每 měi 忆 yì 王 wáng 昙 tán 首 shǒu , , 羡 xiàn 尔 ěr 清 qīng 狂 kuáng 世 shì 所 suǒ 稀 xī 。 。
看 kàn 竹 zhú 定 dìng 寻 xún 何 hé 处 chǔ 宅 zhái , , 问 wèn 禅 chán 应 yīng 向 xiàng 远 yuǎn 山 shān 归 guī 。 。
客 kè 来 lái 相 xiāng 访 fǎng 犹 yóu 荒 huāng 径 jìng , , 赋 fù 就 jiù 孤 gū 吟 yín 尚 shàng 褐 hè 衣 yī 。 。
秋 qiū 岳 yuè 独 dú 期 qī 淩 líng 翮 hé 至 zhì , , 可 kě 堪 kān 重 zhòng 恋 liàn 旧 jiù 苔 tái 矶 jī 。 。
寄王人土。明代。释今音。高歌每忆王昙首,羡尔清狂世所稀。 看竹定寻何处宅,问禅应向远山归。 客来相访犹荒径,赋就孤吟尚褐衣。 秋岳独期淩翮至,可堪重恋旧苔矶。