冬 dōng 至 zhì 谒 yè 陵 líng 次 cì 允 yǔn 升 shēng 太 tài 史 shǐ 送 sòng 行 xíng 韵 yùn - - 顾 gù 清 qīng
出 chū 门 mén 愁 chóu 望 wàng 北 běi 风 fēng 骄 jiāo , , 百 bǎi 里 lǐ 园 yuán 陵 líng 亦 yì 未 wèi 遥 yáo 。 。
馀 yú 雪 xuě 印 yìn 堤 dī 尘 chén 不 bù 动 dòng , , 诸 zhū 山 shān 迎 yíng 日 rì 雾 wù 全 quán 消 xiāo 。 。
松 sōng 楸 qiū 夹 jiā 道 dào 如 rú 前 qián 日 rì , , 冠 guān 佩 pèi 中 zhōng 天 tiān 限 xiàn 此 cǐ 宵 xiāo 。 。
想 xiǎng 得 dé 群 qún 仙 xiān 会 huì 朝 cháo 罢 bà , , 并 bìng 瞻 zhān 云 yún 物 wù 庆 qìng 丰 fēng 饶 ráo 。 。
冬至谒陵次允升太史送行韵。明代。顾清。出门愁望北风骄,百里园陵亦未遥。 馀雪印堤尘不动,诸山迎日雾全消。 松楸夹道如前日,冠佩中天限此宵。 想得群仙会朝罢,并瞻云物庆丰饶。