和 hé 十 shí 峰 fēng 闻 wén 西 xī 涯 yá 赏 shǎng 梅 méi 有 yǒu 感 gǎn - - 顾 gù 清 qīng
听 tīng 说 shuō 梅 méi 花 huā 百 bǎi 感 gǎn 新 xīn , , 去 qù 年 nián 同 tóng 是 shì 赏 shǎng 花 huā 人 rén 。 。
病 bìng 来 lái 东 dōng 阁 gé 诗 shī 俱 jù 瘦 shòu , , 老 lǎo 觉 jué 西 xī 湖 hú 意 yì 转 zhuǎn 亲 qīn 。 。
授 shòu 简 jiǎn 不 bù 妨 fáng 还 hái 赋 fù 雪 xuě , , 攀 pān 条 tiáo 无 wú 计 jì 可 kě 留 liú 春 chūn 。 。
何 hé 时 shí 烟 yān 月 yuè 溪 xī 桥 qiáo 路 lù , , 斗 dòu 取 qǔ 筇 qióng 枝 zhī 见 jiàn 在 zài 身 shēn 。 。
和十峰闻西涯赏梅有感。明代。顾清。听说梅花百感新,去年同是赏花人。 病来东阁诗俱瘦,老觉西湖意转亲。 授简不妨还赋雪,攀条无计可留春。 何时烟月溪桥路,斗取筇枝见在身。