雨 yǔ 不 bù 止 zhǐ 用 yòng 前 qián 韵 yùn - - 顾 gù 清 qīng
诗 shī 成 chéng 又 yòu 是 shì 雨 yǔ 来 lái 时 shí , , 次 cì 第 dì 南 nán 池 chí 望 wàng 北 běi 池 chí 。 。
屏 píng 翳 yì 可 kě 知 zhī 阴 yīn 作 zuò 沴 lì , , 丰 fēng 隆 lóng 真 zhēn 以 yǐ 怒 nù 为 wèi 嬉 xī 。 。
颓 tuí 垣 yuán 毁 huǐ 壁 bì 时 shí 惊 jīng 坐 zuò , , 下 xià 泽 zé 高 gāo 原 yuán 各 gè 自 zì 悲 bēi 。 。
向 xiàng 晚 wǎn 薄 báo 寒 hán 侵 qīn 病 bìng 骨 gǔ , , 玉 yù 楼 lóu 深 shēn 处 chù 不 bù 胜 shèng 思 sī 。 。
雨不止用前韵。明代。顾清。诗成又是雨来时,次第南池望北池。 屏翳可知阴作沴,丰隆真以怒为嬉。 颓垣毁壁时惊坐,下泽高原各自悲。 向晚薄寒侵病骨,玉楼深处不胜思。