天 tiān 津 jīn 吊 diào 张 zhāng 千 qiān 户 hù - - 顾 gù 清 qīng
南 nán 客 kè 停 tíng 舟 zhōu 问 wèn 草 cǎo 堂 táng , , 北 běi 人 rén 相 xiāng 见 jiàn 说 shuō 文 wén 张 zhāng 。 。
宝 bǎo 刀 dāo 金 jīn 甲 jiǎ 闲 xián 清 qīng 世 shì , , 缃 xiāng 帙 zhì 牙 yá 签 qiān 有 yǒu 古 gǔ 香 xiāng 。 。
仙 xiān 梦 mèng 不 bù 思 sī 尘 chén 路 lù 险 xiǎn , , 别 bié 怀 huái 应 yīng 共 gòng 海 hǎi 天 tiān 长 cháng 。 。
他 tā 时 shí 化 huà 作 zuò 辽 liáo 东 dōng 鹤 hè , , 还 hái 指 zhǐ 华 huá 亭 tíng 是 shì 故 gù 乡 xiāng 。 。
天津吊张千户。明代。顾清。南客停舟问草堂,北人相见说文张。 宝刀金甲闲清世,缃帙牙签有古香。 仙梦不思尘路险,别怀应共海天长。 他时化作辽东鹤,还指华亭是故乡。