生 shēng 辰 chén 用 yòng 味 wèi 苓 líng 韵 yùn - - 顾 gù 清 qīng
东 dōng 风 fēng 不 bù 管 guǎn 鬓 bìn 丝 sī 长 cháng , , 醉 zuì 草 cǎo 时 shí 看 kàn 墨 mò 数 shù 行 xíng 。 。
花 huā 鸟 niǎo 大 dà 家 jiā 谁 shuí 彼 bǐ 此 cǐ , , 溪 xī 山 shān 到 dào 处 chù 可 kě 壶 hú 觞 shāng 。 。
平 píng 原 yuán 相 xiāng 业 yè 三 sān 千 qiān 履 lǚ , , 诸 zhū 葛 gě 生 shēng 涯 yá 八 bā 百 bǎi 桑 sāng 。 。
一 yī 笑 xiào 向 xiàng 君 jūn 重 zhòng 握 wò 手 shǒu , , 傍 bàng 秋 qiū 亭 tíng 外 wài 又 yòu 斜 xié 阳 yáng 。 。
生辰用味苓韵。明代。顾清。东风不管鬓丝长,醉草时看墨数行。 花鸟大家谁彼此,溪山到处可壶觞。 平原相业三千履,诸葛生涯八百桑。 一笑向君重握手,傍秋亭外又斜阳。