东 dōng 滨 bīn 为 wèi 陆 lù 鸿 hóng 胪 lú 文 wén 东 dōng 赋 fù - - 顾 gù 清 qīng
东 dōng 江 jiāng 南 nán 去 qù 接 jiē 东 dōng 湖 hú , , 湖 hú 上 shàng 人 rén 家 jiā 画 huà 里 lǐ 居 jū 。 。
绿 lǜ 树 shù 映 yìng 门 mén 皆 jiē 合 hé 抱 bào , , 清 qīng 波 bō 动 dòng 影 yǐng 欲 yù 侵 qīn 裾 jū 。 。
诗 shī 书 shū 并 bìng 沐 mù 明 míng 时 shí 宠 chǒng , , 山 shān 水 shuǐ 遥 yáo 连 lián 故 gù 国 guó 馀 yú 。 。
何 hé 日 rì 扁 piān 舟 zhōu 遂 suì 归 guī 志 zhì , , 西 xī 风 fēng 相 xiāng 引 yǐn 钓 diào 鲈 lú 鱼 yú 。 。
东滨为陆鸿胪文东赋。明代。顾清。东江南去接东湖,湖上人家画里居。 绿树映门皆合抱,清波动影欲侵裾。 诗书并沐明时宠,山水遥连故国馀。 何日扁舟遂归志,西风相引钓鲈鱼。