吊 diào 宋 sòng 西 xī 庄 zhuāng 用 yòng 己 jǐ 卯 mǎo 寄 jì 君 jūn 韵 yùn - - 顾 gù 清 qīng
华 huá 屋 wū 高 gāo 门 mén 接 jiē 两 liǎng 庄 zhuāng , , 川 chuān 原 yuán 暮 mù 色 sè 黯 àn 青 qīng 苍 cāng 。 。
歌 gē 钟 zhōng 不 bù 复 fù 楼 lóu 心 xīn 燕 yàn , , 泪 lèi 眼 yǎn 来 lái 看 kàn 膝 xī 下 xià 郎 láng 。 。
长 cháng 路 lù 客 kè 心 xīn 知 zhī 耿 gěng 耿 gěng , , 旧 jiù 缄 jiān 书 shū 迹 jī 自 zì 行 xíng 行 xíng 。 。
只 zhǐ 应 yīng 堂 táng 构 gòu 无 wú 遗 yí 恨 hèn , , 荆 jīng 树 shù 春 chūn 风 fēng 满 mǎn 院 yuàn 香 xiāng 。 。
吊宋西庄用己卯寄君韵。明代。顾清。华屋高门接两庄,川原暮色黯青苍。 歌钟不复楼心燕,泪眼来看膝下郎。 长路客心知耿耿,旧缄书迹自行行。 只应堂构无遗恨,荆树春风满院香。