松 sōng 山 shān - - 顾 gù 清 qīng
种 zhǒng 松 sōng 傍 bàng 青 qīng 山 shān , , 因 yīn 与 yǔ 青 qīng 山 shān 名 míng 。 。
山 shān 耶 yé 不 bù 知 zhī 松 sōng , , 松 sōng 亦 yì 两 liǎng 忘 wàng 形 xíng 。 。
天 tiān 风 fēng 夜 yè 半 bàn 来 lái , , 共 gòng 作 zuò 江 jiāng 涛 tāo 声 shēng 。 。
清 qīng 境 jìng 不 bù 易 yì 到 dào , , 新 xīn 图 tú 空 kōng 复 fù 情 qíng 。 。
千 qiān 秋 qiū 无 wú 我 wǒ 弃 qì , , 相 xiāng 携 xié 斸 zhǔ 仙 xiān 苓 líng 。 。
松山。明代。顾清。种松傍青山,因与青山名。 山耶不知松,松亦两忘形。 天风夜半来,共作江涛声。 清境不易到,新图空复情。 千秋无我弃,相携斸仙苓。