春 chūn 经 jīng 白 bái 寒 hán 兔 tù - - 释 shì 今 jīn 白 bái
数 shù 里 lǐ 雷 léi 霆 tíng 喧 xuān 白 bái 昼 zhòu , , 一 yī 溪 xī 风 fēng 雨 yǔ 洗 xǐ 晴 qíng 春 chūn 。 。
千 qiān 年 nián 树 shù 下 xià 未 wèi 归 guī 梦 mèng , , 万 wàn 仞 rèn 峰 fēng 头 tóu 欲 yù 老 lǎo 身 shēn 。 。
流 liú 水 shuǐ 无 wú 心 xīn 寻 xún 杖 zhàng 笠 lì , , 云 yún 霞 xiá 有 yǒu 影 yǐng 伴 bàn 闲 xián 人 rén 。 。
高 gāo 低 dī 曲 qū 折 zhé 山 shān 前 qián 路 lù , , 又 yòu 遣 qiǎn 芒 máng 鞋 xié 入 rù 世 shì 尘 chén 。 。
春经白寒兔。明代。释今白。数里雷霆喧白昼,一溪风雨洗晴春。 千年树下未归梦,万仞峰头欲老身。 流水无心寻杖笠,云霞有影伴闲人。 高低曲折山前路,又遣芒鞋入世尘。