谪 zhé 官 guān 出 chū 京 jīng 有 yǒu 怀 huái 二 èr 亲 qīn - - 饶 ráo 相 xiāng
马 mǎ 度 dù 燕 yàn 关 guān 细 xì 雨 yǔ 侵 qīn , , 青 qīng 山 shān 万 wàn 里 lǐ 白 bái 云 yún 深 shēn 。 。
思 sī 亲 qīn 有 yǒu 负 fù 过 guò 庭 tíng 训 xùn , , 顾 gù 我 wǒ 真 zhēn 惭 cán 题 tí 柱 zhù 心 xīn 。 。
十 shí 载 zài 班 bān 行 xíng 成 chéng 幻 huàn 梦 mèng , , 一 yī 生 shēng 身 shēn 世 shì 任 rèn 浮 fú 沉 chén 。 。
南 nán 行 xíng 未 wèi 遂 suì 南 nán 归 guī 志 zhì , , 目 mù 断 duàn 归 guī 鸿 hóng 泪 lèi 不 bù 禁 jīn 。 。
谪官出京有怀二亲。明代。饶相。马度燕关细雨侵,青山万里白云深。 思亲有负过庭训,顾我真惭题柱心。 十载班行成幻梦,一生身世任浮沉。 南行未遂南归志,目断归鸿泪不禁。